MỘT NỬA(st)
Thượng đế tạo ra cuộc đời là một nửa
Một nửa niềm vui, một nửa tình yêu
Một nửa nỗi buồn cộng một nửa hắt hiu
Chắt lại cho một nửa con người đang hối hả
Nhịp sống nặng vốn từng cơn vất vảMột nửa em vẫn tìm một nửa anhMỗi nhịp đời qua anh bước rất nhanh
Nhịp sống nặng vốn từng cơn vất vảMột nửa em vẫn tìm một nửa anhMỗi nhịp đời qua anh bước rất nhanh
Có khi nào bỏ qua cái gọi là một nửa?
Một thoáng khựng em chần chừ lần lựaMột nửa của mình hay một nửa của ai
Một thoáng khựng em chần chừ lần lựaMột nửa của mình hay một nửa của ai
Rụt rè e sợ mắc một lỗi sai
Em sợ hạnh phúc dành cho em một nửa.
TÔI YÊU EM
Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thểNgọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,Nhưng không để em bận lòng thêm nữaHay hồn em phải gợn bóng u hoài
BIỂN TÌNH ANH
Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dépKhi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế.
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Là tâm hồn ghi khắc bóng hình aiLà nhớ nhung mơ mộng suốt đêm dài
Là chờ đợi bước chân người thương mến
Yêu là mắt nhìn nhau đầy âu yếm
Môi ngập ngừng nhưng chẳng thốt nên câu
Lúc gần nhau quên vạn nỗi ưu sầu
Và thấy cả cuộc đời lên sắc thắm
PHÉP CỘNG TÌNH YÊU
(Trần Đình Khâm)
Những phép toán thông thường không thể tính
PHÉP CỘNG TÌNH YÊU
(Trần Đình Khâm)
Những phép toán thông thường không thể tính
Những yêu thương ta cộng cả cho nhau
Mỗi ngày, mỗi ngày nỗi nhớ nhiều thêm
Một cộng một vẫn chỉ như là một
Cũng thế thôi khi không còn yêu nữa
Hai số không cộng lại vẫn bằng không
Hai số không vô tình như một số
Phỏng có ích gì khi “không” cứ nhiều lên
Khi kết quả là số âm ta vẫn cộng
Thì trong tim ắt day dứt đớn đau
Và trong lòng là 1 vết thương sâu
Và tình yêu chỉ còn như địa ngục
Anh mong muốn mình sẽ bằng dương một
Dù trên đời đầy dãy những số âm
Và phép cộng lúc nào cũng có
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắngSoi đời anh ngọt lành
Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống
Em là từng đợt sóng
Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh
Em là cây tùng xanh
Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả
Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Có một lần vô tình ta nhìn vào mắt em
Ta thấy hình bóng ta in trong đó
Và từ đấy ánh mắt ta không tình cờ được nữa
Để phố chiều nhuộm tím những đa mang
Những lần tình cờ cứ thế trôi đi
Rồi trái tim ta không yên bình được nữa
Mà rực lên cả một rừng hoa đỏ
Nhưng trước em ta mãi không giàĐã dấn thân chân trời phiêu bạt
Biển tình nào tránh được phong ba
Có những lúc ta như thuyền vô định
Có những lúc ta như thuyền vô định
Giong buồm lên đênh chẳng thiết bến bờ
Cũng là lúc ta giật mình thiếu vắngThiếu thiếu tình yêu văng vắng ước mơ
Có những lúc ta như thuyền sắp đắm
Có những lúc ta như thuyền sắp đắm
Lặn hụp vòng vây bão tố vô hình
Cũng là lúc ta căng buồn gượng dậy
Vượt trùng dương làm cuộc tái sinh
Tuổi ba mươi đâu còn trẻ nữa
Tuổi ba mươi đâu còn trẻ nữa
Nhưng trước em ta mãi không già
Em còn trăng bao mùa thiếu phụ
Ta còn điên đảo mộng thi ca.
No comments:
Post a Comment